
những lúc anh không ngại đường xá xa xôi, vượt hơn trăm cây số chỉ muốn đến tặng em món quà trong ngày sinh nhật
những lúc anh cùng em rong ruổi khắp các tỉnh miền Tây mà không biết mệt mỏi, chỉ muốn em biết người dân ở quê anh chất phát như thế nào
những buổi chiều nắm tay em cùng ngắm hoàng hôn, mới thấy lòng dạt dào hạnh phúc
những buổi sớm mai trong công xưởng nhận được dòng tin nhắn:" sao hôm qua không gửi mail cho em, làm suốt ngày em phải lo lắng"
lúc em đem tờ giấy bạc rách nát ra hỏi: "anh còn nhớ anh tặng em trái tim 200 đồng này hồi nào không?" anh mỉm cười trả lời: "sao anh nhớ được", em biễu môi ra vẻ trách móc thì được trấn an: "anh tặng em 60 năm trước rồi, lúc đó anh mới 20 tuổi, sao nhớ được chính xác thời điểm nào"
lúc em giải thích cho con những dòng chữ nhạt nhòa theo năm tháng trong cuốn tự điển: "ba con tặng mẹ lúc mẹ mới lên Sài Gòn đó"
Lãng mạn không phải những gì quá xa xôi mà con người ta cứ mãi đi tìm. Lãng mạn là cái gì đó rất gần gũi, vì đối với anh, những gì thuộc về em, đều hết sức lãng mạn.
Sài Gòn, Aug 18, 2008
4 comments:
Oái, cái entry này có nhiều vấn đề để đem ra "mổ xẻ" quá! :D
1. "Em thường trách anh, con trai gì đâu mà không có một chút xíu gì gọi là lãng mạn" : Em trách đúng rồi, ông này ổng khô khốc à! :D
2. "Không chia sẻ công việc nhà với vợ, không biết cùng vợ chăm sóc con cái..." : Gì mà vợ con đùm đề, ghê zợ? :-S
3. "Những lúc anh cùng em rong ruổi khắp các tỉnh miền Tây mà không biết mệt mỏi..." : Đi CẢ THÁNG mà hông biết mệt ha, sức lực tràn trề ! :D
4. "Những buổi sớm mai trong công xưởng nhận được dòng tin nhắn:" sao hôm qua không gửi mail cho em, làm suốt ngày em phải lo lắng" : Lo lắng chi cho mệt em ơi, lo được một lần là sẽ lo hoài cho coi! Hic :P
5. "lúc em đem tờ giấy bạc rách nát ra hỏi: "anh còn nhớ anh tặng em trái tim 200 đồng này hồi nào không?" : Tính keo kiệt đã lòi ra qua thông tin này! ;))
6. "anh tặng em 60 năm trước rồi, lúc đó anh mới 20 tuổi, sao nhớ được chính xác thời điểm nào" : Mới 20 tuổi đầu mà đã lo iu với chả đương! Đã thế lại còn đem tiền bạc ra làm kỷ vật tình iu nữa chứ! Hết biết! :P
7. ... Chỉ được cái kết bài là hay! :P
1. Khô hồi nào, có thiếu nước chút xíu thôi chứ bộ. Chút tui lấy nước tưới vô :))
2. Hé hé, viết "tiểu thuyết" phải hư cấu vô cho rùng rợn, viết thường quá, thì đâu có cái mục 2. này để comment :))) (sao cười xệ hàm hoài vậy ta :)) ) (lần này cái dấu đóng ngoặc đơn cuối là mang ý nghĩa đóng ngoặc đơn nghe, chứ hông phải cái hàm bị chảy xệ tuốt xuống dưới đó đâu à)
3. Hé hé, tại có "mần ăn" gì được đâu mà mệt :">
4. "Thử lo một lần rồi xem, bạn sẽ thích ngay mà" :P (cái này ăn cắp bản quyển của quảng cáo gì đó, lâu quá, quên luôn ời :D)
5. Tại vì tờ 200 đồng là hình chữ nhật gồm 2 hình vuông gọp lại, mấy tờ khác dài hơn, khó xếp trái tim. Hông biết gì zìa điện. Mà tui hỏi nè: đồ tặng đâu xài được, đúng hem :)) Có tặng tờ 50 ngàn thì cũng là hình trái tim hà :)) miễn sao tặng trái tim thôi chớ
6. Ủa, chứ ai mới 15 tuổi đầu "mà cũng iu với chả đương" hả X-(
7... Hay thì thôi, khỏi cãi =))
Hình như tờ 500 ngàn cũng là hình chữ nhật gồm hai hình vuông gộp lại hay sao á. Mà giờ tiền polymer được thêm cái tiện là không bị rách, không bị vô nước nếu lỡ có đi mưa nữa. Khi nào T.H về đây, ông nhớ xếp tiền tặng tui nhá, xếp hình gì cũng được : trái sầu riêng, trái dừa, trái đu đủ... , không cần phải là trái tim đâu, miễn sử dụng tờ polymer 500 ngàn là được rồi! :))
Polymer xếp hông được. Có nghe Origami hông? Nghệ thựt xếp giấy Nhựt Bổn, có ai nói nghệ thựt xếp polymer đâu x( Đúng là hám tiền, không biết gì zìa điện. Mai mốt zìa tui lấy giấy báo xếp cho cây quạt phe phấy ;))
Post a Comment