Làm sao cho trọn một vần chữ thương.
Uyenvan:
Ngẫm ra, ta cũng người thường
Thất tình, lục dục...trăm đường đẩy đưa
Biết làm sao "trọn" cho vừa
Chữ "thương" xin ráng viết bừa....Biết đâu...!
Thất tình, lục dục...trăm đường đẩy đưa
Biết làm sao "trọn" cho vừa
Chữ "thương" xin ráng viết bừa....Biết đâu...!
Hoanglangtu:
Trăm năm trong cõi bể dâu
Chữ TÌNH chữ PHẬN biết đâu mà lần?
Tahitad:
Trách người rồi lại trách thân
Cũng do cái số nghèo bần mà ra
Yêu thì yêu cũng thiết tha
Nên duyên nên nợ lại là xa xôi.
Cũng do cái số nghèo bần mà ra
Yêu thì yêu cũng thiết tha
Nên duyên nên nợ lại là xa xôi.
deadmansphinx:
Phận sao phận bạc như vôi
Duyên sao duyên lại chơi vơi lạ thường
Với tay níu một tiếng thương
Nào đâu mắc phải đoạn trường nhân gian...
Duyên sao duyên lại chơi vơi lạ thường
Với tay níu một tiếng thương
Nào đâu mắc phải đoạn trường nhân gian...
Tahitad:
Biết rằng dẫu có trách than
Phận không thay đổi, riêng mang nỗi sầu
Tần ngần nghĩ ngợi hồi lâu
Chữ thương chưa ghép, chữ rầu đã ra.
Phận không thay đổi, riêng mang nỗi sầu
Tần ngần nghĩ ngợi hồi lâu
Chữ thương chưa ghép, chữ rầu đã ra.
deadmansphinx:
Hỏi rằng lỗi bởi tại ta
Hay duyên dang dở chẳng qua tại trời
Thở than đôi chút rồi thôi
Trách hoài mãi chốn xa xôi làm gì...
Hay duyên dang dở chẳng qua tại trời
Thở than đôi chút rồi thôi
Trách hoài mãi chốn xa xôi làm gì...
Hoanglangtu:
Thôi thì ta cứ vô vi
Đường xa một kiếp xá gì vài canh
Đường xa một kiếp xá gì vài canh
deadmansphinx:
Sinh ra vốn kiếp độc hành
Nay không bầu bạn cũng đành vậy thôi
Nay không bầu bạn cũng đành vậy thôi
Tahitad:
Thì thôi chuyện cũng đã rồi
Nên chăng ta cứ để trôi theo dòng
Trăm năm sẽ hóa hư không
Trở về cát bụi mới mong an nhàn.
Nên chăng ta cứ để trôi theo dòng
Trăm năm sẽ hóa hư không
Trở về cát bụi mới mong an nhàn.
deadmansphinx:
Không nên từ bỏ nhân gian
Trăm năm dẫu có lỡ làng cũng không
An nhàn cốt ở trong lòng
Tìm ra chốn ấy mới xong kiếp người
Trăm năm dẫu có lỡ làng cũng không
An nhàn cốt ở trong lòng
Tìm ra chốn ấy mới xong kiếp người
No comments:
Post a Comment