Tặng J.,
Xuân rồi ta đã xa quê
Xuân này ta vẫn chưa về chốn xưa
Bên hè mai trổ lưa thưa
Đào đang e ấp chờ mùa xuân sang
Ta - lòng trăm mối ngổn ngang
Xuân nơi đất khách mơ màng chi đây?
Nhớ xưa xuân đến sum vầy
Gia thân tao ngộ đong đầy yêu thương
Nay ta xa cách quê hương
Hoa giăng ngập lối, vô thường mà thôi
Nhắn ai ở chốn xa xôi
Vui xuân xin chớ quên người phương xa
Vui xuân xin chớ quên người phương xa
Nhật Bản, 12/2/2010
10 comments:
Jolie đọc bài thơ này rồi mà hông dám comment vì thấy entry dành riêng cho 1 người nào đó, đành chờ đọc entry sau của Hi-tét vậy, mà nếu đó cũng là một entry mang tính riêng tư thì đành đọc lén tiếp nữa vậy ;))
Eh, tên ông đọc lên nghe... "ngoại quốc" quá hén, trại trại như "công nghệ cao" á ;))
Không "còm" thì làm ơn im lặng giùm cái, cho người khác "còm". Ở đó la trời la đất, zờ bài thơ "con nhái" của tui ế nhệ rồi, thấy hông >:P
Tặng J hả? Hong dám nhìn :P
Nhưng mà có mấy câu hay hay.. Chẳng hạn như ..
"Ta - lòng trăm mối ngổn ngang
Xuân nơi đất khách mơ màng chi đây?"
cứ lẩn quẩn theo BG hòai.....
À, thì ra mình đã đọc và đã còm một cách quá vô tư?! :-)
buồn wa, đón xuân phương xa còn j buồn hơn.:))
@ BG: Tại thấy mấy nhà thơ nổi tiếng người ta ưa ghi "tặng cô này, tặng cô kia". Như ông Hàn Mặc Tử, ổng làm thơ tặng cô Mộng Cầm, mà ổng ghi "tặng Đ.", đố ai nghĩ ra nổi "Đ." là "đàn", "đàn" là "Cầm" :)) (người bịa chuyện: tahitad) Heo tui bắt chước ghi "tặng J." đại, cho nó bí ẩn, gợi sự tò mò của độc giả ;)) Thực ra "j" là "jấy" thôi, chứ hông có gì hết á. Hông chừng tặng cô Bông Giấy cũng nên :))
@ ngocthao: có nhiều chuyện còn buồn hơn. Bữa nào rảnh, tui kể cho nghe ;))
hahaha. "Người bịa chuyện" dễ thương hỉ? ;-)
Tahitad làm BG cười to quá, đánh thức cả J. rồi kìa :D
@BG: kệ, đánh thức bả có sao? để ngủ nướng hoài, sao được :D
the bai tho nay viet tang ai?bua nao quon ke tui nghe hen :))
Ờ, bữa nào quởn tui kể cho nghe :D
Post a Comment