Thursday, August 26, 2010
Saturday, August 21, 2010
Câu chuyện ăn uống

Mãi tới gần nửa đời người, heo tui mới tìm thấy một công việc gây cho heo tui nhiều khó khăn, khổ sở nhứt. Trước đây, có những tình huống khó khăn như: bị bắt thi bằng A Anh ngữ lúc học lớp 8 (hình như hồi đó bị mất căn bản Anh văn hay sao mà cứ ấn tượng với chi tiết này); rồi lúc vượt vũ môn vào Đại học năm 18 tuổi; hay lần đầu tỏ tình với cô bạn lúc 19 tuổi;... Mấy thứ đó nghĩ lại, chẳng thấm thía gì so với chuyện Giải-quyết-nhu-cầu-chính-đáng-của-cái-bao-tử-đối-với-người-không-biết-nấu-ăn.
Không thi đậu bằng A cùng lắm bị đét mấy roi vô đít cho bõ cái tội học dốt. Không thi đậu Đại học năm này thì mình thi năm sau, người ta có câu: học, học nữa... hộc máu, chưa hộc máu thì cứ được quyền học hoài. Không "cua" được ẻm này thì mình cua ẻm khác, mình "đẹp chai" mờ. Nhưng bỏ đói cái bao tử thì không phải chuyện nhỏ như con thỏ nữa rồi. Cái viễn cảnh bia mộ đề tên Tahitad - Anh chàng đẹp trai, với chú thích: Chết đói vì không biết nấu ăn, nó lãng xẹt còn hơn chuyện nhậu xong té vũng sình chết đuối.
Bởi vậy, để điều đó không xảy ra, heo tui đã xắn tay áo lên, không phải để lao vào bếp, mà để lau mồ hôi trán do bận suy nghĩ những kế sách dụ dỗ người khác nấu ăn giùm.
Người đầu tiên bị dụ, và cũng là người duy nhứt trên đời dễ dụ nhứt, chính là má mi ở nhà. Lợi dụng tình mẫu tử thiêng liêng cao cả, lúc vừa mới chào đời, heo tui đã giả bộ gào thét, la lối, khóc lóc thảm thiết. Thế là được má mi cho bú với thái độ hết sức tự nguyện mà không hề mãy may nghi ngờ có một kịch bản đã được dựng sẵn ngay từ trong bụng mẹ. Tiếp theo là chuỗi liên hoàn những mưu ma chước quỷ, rắp tăm hòng ăn bám hai mươi ba năm ròng rã về sau đó. Và bởi vì là người dễ bị dụ nhứt nên kế hoạch thành công mỹ mãn. Thiệt hại duy nhứt là bị ép hoàn tất chương trình Đại học.
Sau khi đạt được những thành tựu nhứt định từ kế hoạch 1, heo tui thừa thắng xông lên. Lần này nham hiểm hơn, không phải dụ dỗ 1 cá nhân riêng lẻ nữa mà "dụ dỗ hàng loạt" (nghe giống "giết người hàng loạt quá!) Nghĩa là, dụ dỗ có quy mô tổ chức, với số lượng nạn nhân vượt khỏi tầm kiểm soát. Để thực hiện âm mưu này, đầu tiên heo tui kiêm 1 việc làm với thu nhập kha khá. Nhớ không lầm thì với tháng lương đầu tiên, heo tui đã "bắt" cái nhà hàng kia phải phục vụ bữa tối cho cả gia đình. Toàn bộ nhân viên nhà hàng chỉ biết tươi cười, niềm nở, không hề dám lên tiếng phàn nàn gì khi nghe heo tui gọi thêm món ăn khác. Vậy đó, bằng những kinh nghiệm thực tiễn, heo tui tiếp tục lừa đảo người khác nấu cho ăn bất cứ món gì ưa thích bằng cách giúp đỡ họ về mặt tài chính. Thấy họ cực khổ nấu ăn, phục vụ mình tận tình, sao mình có thể làm ngơ với họ được. Nhìn chung thì mission này cũng completed. Thiệt hại duy nhứt là bị "viêm màng túi" với báo động cấp độ da cam.
Thông minh vốn sẵn tính trời, heo tui biết làm gì để trị cái bịnh này. Dễ ợt hà, người ta có cụm từ "nâng khăn, sửa túi". Đã sửa túi được thì cái màng túi nhằm nhò gì, quan trọng là phải kiếm được bé nào chịu nâng khăn sửa túi, mới là điều quan trọng. Kiếm được nhân vật này, coi nhưng heo tui có thể phó thác quãng đời còn lại, bái bai cái kiếp sống lây lất cho qua ngày như hiện giờ. Nhưng hỡi ơi, the last mission này sao mà khó quá. "Tìm em như thể tìm chim, chim bay biển bắc anh tìm biển Nam"
"Dụ dỗ" người ngoài hoài riết rồi nuốt không muốn nổi. Nấu ăn thì phải nói là rất "kinh khủng khiếp", ăn xong tự ói luôn, huhu. Đã vậy dạo này, gặp cái nhóm Nữ tặc kia, tối ngày cứ nhắc chuyện ăn với uống, hết ngày này nấu món này, ngày kia lại nấu món khác. Định quay qua huynh ttkh kiếm đồng đảng, nào ngờ "anh chự" đúng là đầu bếp thứ thiệt, khoe mẽ món ăn tùm lum. Huhu, con trai gì mà bày đặt... nấu ăn ngon, huhu.
Ngồi viết Entry này mà ruột rầu thúi từng khúc, không biết viết xong sẽ lấy gì bỏ vô bụng. Hay là ngày mai báo đăng tin "Anh Tahitad - Chàng trai hào hoa, chết đói vì... nhiều chuyện"
Thôi, chào các fan hâm mộ, heo tui kiếm cái gì bỏ bụng cho qua ngày cái, hic. Chừng nào không thấy tăm hơi heo tui đâu, nhớ google: những nguyên nhân chết đói kỳ cục nhứt, sẽ phát hiện manh mối.
Friday, August 20, 2010
Má lúm đồng tiền
Miệng em má lúm đồng tiền
Lại thêm tính nết dịu hiền dễ thương
Đêm về thao thức vấn vương
Sáng ra mới biết đã thương ai rồi.
Lại thêm tính nết dịu hiền dễ thương
Đêm về thao thức vấn vương
Sáng ra mới biết đã thương ai rồi.
Thursday, August 19, 2010
Monday, August 9, 2010
Toàn "tê" truyện
Thưa tòa, tôi tên Trần Tiến Tùng, tự Túng Tiền. Thuở thiếu thời, tôi theo tên trùm trộm, toàn tiếp thu tư tưởng tồi tệ.
Tối tháng tám trăng tròn trình trĩnh, tôi trèo tường thấy tên trưởng trại thiêm thiếp trên trướng tre. Tôi thò tay thọp túi tiền. Tên trại trưởng thức tỉnh thét to: "Trời! Trộm, trộm". Tên trại trưởng thụi tôi tới tấp, tôi thúc tên trại trưởng trúng tim, tên trại trưởng từ từ... té. Thầy thuốc Trương Tấn Tài tim thuốc trợ tim, tên trại trưởng từ từ tỉnh.
Thưa tòa, tội tôi to tát, tôi thành thật thú tội trước tòa.
Tội tôi tám tháng tù treo. Trong tám tháng tù treo, tôi từ từ tu tỉnh.
Tối tháng tám trăng tròn trình trĩnh, tôi trèo tường thấy tên trưởng trại thiêm thiếp trên trướng tre. Tôi thò tay thọp túi tiền. Tên trại trưởng thức tỉnh thét to: "Trời! Trộm, trộm". Tên trại trưởng thụi tôi tới tấp, tôi thúc tên trại trưởng trúng tim, tên trại trưởng từ từ... té. Thầy thuốc Trương Tấn Tài tim thuốc trợ tim, tên trại trưởng từ từ tỉnh.
Thưa tòa, tội tôi to tát, tôi thành thật thú tội trước tòa.
Tội tôi tám tháng tù treo. Trong tám tháng tù treo, tôi từ từ tu tỉnh.
Subscribe to:
Posts (Atom)