Wednesday, May 26, 2010

Tiếng Việt

Bài viết này không phải là bài viết phân tích ngôn ngữ học gì hết. Chẳng qua heo tui cảm thấy vui vui trong lòng nên muốn viết cái gì đó.

Số là thế này. Heo tui may mắn làm việc cho một công ty nước ngoài. Vì trình độ ngoại ngữ "siêu việt" quá nên nên người ngoại quốc nói gì cũng hông hiểu, tối ngày chỉ biết cặm cụi với cái máy tính. Cho đến một ngày hơi hơi đẹp trời kia (mà chính xác là hôm nay 26/5/2010), chắc ông ngoại quốc quá chán cái cảnh "lầm lũi" của thằng Việt Nam nên ổng mới quyết định liên lạc bằng tiếng Việt thay vì tiếng của ổng.

IMG_0046.jpg picture by tahitad

"Hãy vẽ bản vẽ cho máy cắt CNC giống như tank (bồn chứa) của tàu số 638". (Ổng tra tự điển đâu đó dịch tank là xe tăng, hé hé, tội nghiệp!)

IMG_0046.jpg picture by tahitad

"Van này không cần ống nước"

Cảm giác thật lạ, hồi nào giờ mình phải học tiếng nước ngoài rồi trao đổi thông tin với người ngoại quốc chứ có đời nào người ngoại quốc lại học tiếng Việt để trao đổi thông tin với mình đâu. Heo tui sướng rơn trong người. Bây giờ mới biết cái cảm giác khi mình đi tới nước nào, sử dụng ngôn ngữ nước đó, sẽ làm cho người bản xứ cảm thấy rất vui.

Viết tới đây, heo tui bỗng thả hồn chắp cánh cho những giấc mơ, rằng một ngày nào đó, người nước ngoài sẽ ùn ùn đổ xô đi học tiếng Việt. Nhiều trung tâm Việt ngữ mọc lên như nấm. Các kỳ thi năng lực Việt ngữ được tổ chức trên toàn thế giới. Và tiếng Việt trở thành ngôn ngữ giao tiếp quốc tế. Lúc đó, ông trong công ty heo tui mà có hỏi cái câu ngớ ngẩn (như ổng từng hỏi sáng nay): tiếng Việt sử dụng ở Việt Nam thôi hả, hay còn nước khác nữa? Heo sẽ tui đập bàn cái chát la lớn: Thời buổi này mà hông lo đi học tiếng Việt, hông biết tiếng Việt được phổ cập toàn cầu sao còn hỏi? Ổng sẽ khúm núm cúi đầu và đăng ký ngay lớp tiếng Việt vở lòng trên nước ổng.

Sựt nhớ lại đàn em thân yêu bây giờ đang vật lộn vất vả với cái đống chữ cái "a bê xê" hay "a bờ cờ", khi mà các anh chị phát thanh viên VTV thân yêu cứ "vê kép vê kép vê kép chấm o rờ gờ (www.org), gờ pê rờ ét xì (GPRS),...", thì cái giấc mơ của heo tui hãy còn xa vời lắm. 

Thử làm một phép so sánh nho nhỏ: Tiếng Việt vs ... tùm lum tiếng.

-  Heo tui thấy rằng, tiếng Việt ăn đứt các thứ tiếng khác (mà heo tui biết) về mặt ngữ âm. Các bạn Anh, Mỹ, Pháp, Nhật còn lâu mới phát âm ngon lành những từ có dấu hỏi, dấu ngã, dấu nặng của heo tui nhá. Nội cái việc người Việt có thể phát âm các thứ tiếng nước ngoài thì cũng đủ thấy ngữ âm của tiếng Việt phong phú cỡ nào rồi. Chưa kể thơ ca Việt Nam có vần điệu, được (heo tui) đánh giá là hay hơn nhiều so với thơ ca Anh, Mỹ. Cái khoản này chỉ có anh thơ ca Trung Quốc địch lại thôi, nhưng tiếng Trung Quốc lại lằng nhằng Hán tự. Một người Trung Quốc bình thường phải học hết lớp 9 (tương đương Phổ thông cơ sở) thì mới biết hết từ vựng để đọc sách báo, sao có thể so với em bé lớp 5 Việt Nam.

- Về mặt chơi chữ. Tiếng Trung Quốc và một số nước khác sử dụng chữ viết tượng hình nên có cách chơi chữ khác với các nước sử dụng chữ Latin. Nhưng nhìn chung không có nước nào lại có thể nói láy mà có ý nghĩa như tiếng Việt. Như câu này thì các nước bạn phải "bó tay" thôi: Có cô Hai con bác cai hô.

- Về mặt ngữ pháp: có bạn nói "phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam". Nhưng mà bão đó chỉ là bão Việt Nam, ở Mỹ có "bão Katrina", ở Nhật có "động đất"... nữa chi. Hông tin các bạn đọc lại bài "tiếng Việt vs tiếng Mỹ" thì sẽ rõ.

Nói chung, người dân nước nào thì hào về ngôn ngữ của nước đó. Heo tui là người Việt nên tự hào được nói tiếng Việt. Hoa Kỳ là quốc gia hùng mạnh bậc nhất thế giới nhưng họ vẫn phải sử dụng tiếng của người Anh đó thôi. Biết nhiều ngoại ngữ rất tốt trong thời kỳ hội nhập này, nhưng nếu biết nhiều ngoại ngữ mà lại viết sai chính tả tiếng mẹ đẻ, không biết sử dụng tiếng mẹ đẻ thế nào cho hợp lý thì liệu có đáng không?