Sunday, March 21, 2010

Đá banh

Cuối cùng thì sau nhiều ngày tháng phải tự chơi một mình, vào hồi 16h15 ngày Chủ Nhật 21/3, heo tui đã "dụ khị" được 5/12 con gà mái ra khỏi chuồng. Trong suốt thời gian qua, bằng những lần rủ rê, mời mọc, chài kéo, lên giọng, xuống giọng, phân tích khoa học kỹ thựt: nào là thể dục thể thao rất tốt cho sức khỏe, nào là thể thao giúp nâng cao tinh thần đồng đội cũng như tăng cường khả năng miễn nhiễm với cái loại cúm thông thường (đúng hông ta, sao giống quảng cáo trên TV quá!)... không thành công, yếu tố kinh tế đã đem lại hiệu quả ngoài sức tưởng tượng. Ở đây, từ ghép "dụ khị" được sử dụng chính xác với mức 99.99% về mặt ý nghĩa, bởi mỗi bé gà mái tham dự sẽ được hỗ trợ 100 yen (tương đương giá trị một lon nước ngọt) để bồi bổ cơ thể khi khát nước (lưu ý: ngân sách được trích ra từ tiệm thịt heo "ôm" Tahitad).

Trên đây là hoàn cảnh lịch sử ra đời trận chiến kinh hoàng nhất, kể từ ngày tha phương tới nay (vì có trận nào khác nữa đâu ) mà kết quả là đội của heo tui giành chiến thắng áp đảo với tỷ số 11-5. Cũng nên kể sơ về diễn biến trận đấu:

- Bé heo siêu thịt cùng với 5 bé gà mái có mặt tại sân vận động Cầu dây - tên sân do tác giả tự (ý) đặt - lúc 16:15 rất đúng với kế hoạch đã đề ra.

- Sau màn khởi động bằng cách bẻ tay bẻ cổ (qua loa), bé heo siêu thịt nhìn chưn cẳng 1 bé gà rồi tiến tới... oẳn tù tì chia đội.

- 2 đội được hình thành một cách rất hoành tráng với mỗi bên... 3 cầu thủ. Mạnh đội nào, đội nấy tự hướng về phần sân nhà tìm 2 cục đá để làm goal. (Sân vận động Cầu dây có goal đàng hoàng à nha, nhưng tại vì nhiều cầu thủ tham gia quá, nên phải làm goal "tôm" cho nó ngầu)

- Một bé gà (nào đó) huýt sáo thay còi, 2 đội tranh chấp quyết liệt ở khu vực giữa sân. Hiệp 1, do bé heo siêu thịt chưa lấy lại được phong độ (của cầu thủ từng ngồi ghế dự bị trong những năm ĐH) nên bị đội "thuần chủng gà" dẫn trước 5-0.

- Đầu hiệp 2, không biết đã lấy lại phong độ cầu thủ dự bị chưa, hay do đội "thuần chủng gà" bị mệt, mà bằng những pha bóng lắt léo và những đường chuyền thông minh của bé heo siêu thịt, đội "heo+gà" dễ dàng thắng lại 8-5.

- Một bé bên đội "thuần chủng gà" đề nghị "xé nháp" làm lại. Lần này chỉ cần đội nào ghi tới 3 bàn trước là coi như thắng nguyên ngày. Đang hăng máu, bé heo siêu thịt đồng ý cái rụp.

- Và chắc vì bé heo siêu thịt đã lấy lại được phong độ thực sự của cầu thủ dự bị nên đội "heo+gà" giành chiến thắng trận này với tỷ số 3 bàn không gỡ trước những ánh mắt tâm phục khẩu phục (đầy giả bộ) của đội "thuần chủng gà".

- Trận đấu kết thúc lúc 17h30, khi đội "thuần chủng gà" không còn khả năng chiến đấu 

Ý nghĩa lịch sử và bài học kinh nghiệm:

- Đã dụ được mấy bé gà lần này thì sẽ có nhiều lần sau nữa

- Phải siêng tập luyện thể thao, bữa nay mới chạy có chút xíu mà ai nấy cũng thấm mệt, ngày mai "sổ" đùi chắc luôn.

- Từ rày về sau chắc chơi goal "tôm" thôi quá, đá goal lớn, bay đội đầu, bể kiếng rồi sao 

"Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao"

Tuesday, March 16, 2010

Huề tiền

Huề Tiền

Nguyễn Đại 

Trong một chương trình Thúy Nga Paris by Night, M.C. có kể một chuyện vui về một người đàn ông tuyên bố “tôi thích lấy vợ vừa giàu vừa đẹp hơn là vừa xấu vừa nghèo”. Dân gian gọi đó là câu nói “huề tiền”, ám chỉ các câu nói không có ý nghĩa gì cả. “Huề tiền” không đem lại một điều gì mới, nội dung của câu nói (hoặc hành động nói chung) “huề tiền” thường ai cũng biết rồi. Người phát ngôn “huề tiền” không có bất cứ trách nhiệm gì. “Huề tiền” có lúc đem lại nụ cười sảng khoái, nhưng cũng có lúc đem lại cục tức anh ách.

Không hiểu sao, trong xã hội ta, những người có trách nhiệm rất hay có những câu nói “huề tiền”. Nhân dân nghe chỉ biết cứng họng cười trừ, biết làm sao được khi người có trách nhiệm cũng chính là người nắm quyền lực.

Vụ nhân văn giai phẩm là một sai lầm nghiêm trọng trong lịch sử. Đến nay, tuy chúng ta đã phục hoạt cho các văn nghệ sĩ, nhưng việc phục hoạt diễn ra một cách rất thiếu công khai. Thiếu hẳn một thông báo chính thức trên các phương tiện thông tin về những sai lầm, về nguyên nhân và trách nhiệm thuộc về ai. Thiếu hẳn một danh sách các nạn nhân, mức độ thiệt hại của mỗi người, kết quả phục hồi thế nào. “Huề tiền”!

Theo nhà thơ Hữu Loan, thì khi có người thắc mắc về tự do ngôn luận, ông Trường Chinh sửng sốt: “Anh nói sao? Các anh được tha hồ tự do chửi đế quốc đó thôi”. Đúng là “huề tiền”. Không ai cấm tự do ngôn luận, nhưng chỉ được chửi đế quốc. Mọi người đều được phép phát biểu, nhưng nhớ chỉ phát biểu những gì… được phép!

Đọc “Chuyện kể năm 2000” của nhà văn Bùi Ngọc Tấn, ta thấy khi nhân vật chính thắc mắc không biết mình bị bắt vì tội gì thì cán bộ trả lời anh cứ suy nghĩ, không dưng người ta bắt anh. “Huề tiền” vì rơi vào câu chuyện con gà và quả trứng. Bị bắt, hỏi tại sao bắt, trả lời cứ suy nghĩ – không lẽ tự dưng bắt.

Đó là những câu chuyện của thời xa xưa…

Gần hơn một chút là câu chuyện mở cửa kinh tế năm 1986. Thế giới người ta đã tuân theo quy luật kinh tế thị trường từ lâu. Ta tự thắt cổ mình bằng nền kinh tế bao cấp làm cả nước điêu đứng. Đại hội Đảng 1986 quyết định cải cách về kinh tế, đem lại cuộc sống dễ thở hơn cho nhân dân. Tốt thôi, nhưng ca ngợi nhau là “sáng suốt, dũng cảm” thì thật “huề tiền”. Ai lại tự thắt cổ mình đến gần chết thì tự nới lỏng rồi tự khen mình “sáng suốt” bao giờ!

Khi dân tình đang lo lắng về vệ sinh an toàn thực phẩm thì cán bộ vẫn lạc quan vì thị trường vẫn có thực phẩm sạch. Một thái độ “huề tiền”. Vì như vậy, phải chăng cán bộ muốn nhắn nhủ rằng, khi không còn cách nào kiếm ra thức ăn sạch thì cán bộ sẽ ra tay (?)

Ngài Bộ Trưởng Trần Văn Tuấn thì khẳng định rất khó chấm dứt nạn chạy chức chạy quyền vì người chạy chức có báo đâu mà biết. Rất “huề tiền”. Và như vậy thì cũng rất khó dẹp ma túy, tham nhũng, hối lộ và… bất kể tệ nạn nào, bọn bán ma túy, tham nhũng, hối lộ có báo đâu mà biết.

Do chúng ta định hướng đi lên xã hội chủ nghĩa nên vẫn còn một số ngành như điện, xăng nước… vẫn độc quyền. Nhưng khi các ông độc quyền muốn tăng giá thì họ đưa lý do là để phù hợp… với kinh tế thị trường. “Huề tiền” vì họ lợi dụng rất khéo kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Trong khi đó, thị trường gì mà không thấy cạnh tranh, không thấy đổi mới để tăng năng suất, giảm chi phí, giảm thất thoát…

Chủ nghĩa Mác là vô địch, là kim chỉ nam để hành động. Ai “xét lại” chủ nghĩa Mác lập tức có vấn đề. Nhưng nếu lãnh đạo làm khác chủ nghĩa Mác, thì đó là vận dụng một cách sáng tạo. Đây là dạng “huề tiền” do quyền lực của lãnh đạo quá cao, mà nhân dân thì quá thấp cổ bé họng. Đúng là miệng nhà quan có gang có thép. Hay dân gian còn có câu “muốn nói ngoa làm cha mà nói”. Một ví dụ cụ thể là vấn đề tự do báo chí. Mác cho rằng báo chí nói chung là sự thực hiện tự do của con người, do đó ở đâu có báo chí ở đó có tự do báo chí. Ông nêu cái đối lập của báo chí tự do là báo chí kiểm duyệt "là cái quái dị không có tính cách", "là con quái vật được văn minh hóa, cái quái thai được tắm nước hoa". Nhưng ta thì kiên quyết cấm báo chí tư nhân.

Chương trình giáo dục nặng nề, bệnh thành tích trầm kha, nhưng lãnh đạo khẳng định giáo viên phải chủ động giảm tải. “Huề tiền” vì vô trách nhiệm. Đẩy hết cho giáo viên là xong. Tôi nghi thế nào cũng có ngày, ngành giao thông tuyên bố người lái xe phải chủ động giảm kẹt xe, ngành xây dựng khẳng định công nhân phải chủ động giảm tai nạn.

Gần đây, chủ tịch quốc hội Nguyễn Phú Trọng khi trả lời hãng thông tấn Express Ấn Độ cho rằng không nhất thiết là kinh tế thị trường thì phải đa đảng, và ở Việt Nam chưa thấy sự cần thiết khách quan cần phải có chế độ đa đảng. Ít nhất là cho đến bây giờ. Cũng “huề tiền” vì ông chưa nêu được các sự cần thiết khách quan là gì? Và theo ông thì lộ trình nào và cho đến bao giờ thì cần có đa đảng. Tôi không quan tâm lắm đến đa hay đơn đảng, nhưng chẳng thà nói ngắn gọn “chúng tôi không thích đa đảng, hiện nay chế độ đơn đảng của chúng tôi vẫn chạy tốt”, để xem phóng viên nói sao.

Trước khi kết thúc, xin kể thêm một câu chuyện huề tiền diễn ra hàng ngày. Đó là bảng thông báo tiến độ trên các lô cốt. Đến hạn chót thi công mà chưa xong việc, họ xóa ngày ghi trên bảng và viết ngày mới để không trễ tiến độ!!!

Câu nói “huề tiền”, thường chỉ là vô thưởng vô phạt, nghe xong rồi thôi. Nhưng cũng có khi thể hiện sự thấp kém, ngớ ngẩn. Nguy hiểm hơn nữa là sự vô trách nhiệm của người phát ngôn. Người nghe đôi lúc cảm thấy ngán ngẩm vì người có chức có quyền ai lại nói thế bao giờ, muốn cười mà cười không nổi.

Tôi trộm nghĩ, ở các xã hội dân chủ như Hà Lan, Đan Mạch, ông có chức có quyền nào mà “huề tiền” như vậy chắc khó yên với dân chúng.

Nguyễn Đại
TPHCM, tháng 3 – 2010 (những ngày xăng và điện tăng giá)

__________________________

[1] http://www3.vietnamnet.vn/chinhtri/201002/Chua-thay-su-can-thiet-khach-quan-phai-co-da-dang-896146/

Saturday, March 6, 2010

Con gái ba miền

CON GÁI MIỀN BẮC 

Con gái người Bắc (mà điển hình là con gái Hà Nội), là những cô gái khôn ngoan và tinh tế. Họ làm ra vẻ như rất giữ khuôn nếp nhưng thực ra họ đong đếm bạn kỹ lưỡng trước khi bật đèn xanh cho bạn tiến đến.

Họ nghĩ nhiều đến vấn đề gia đình đôi bên môn đăng hộ đối, do đó khi đã thành đôi rồi, dù bên ngoài có nhìn vào như thế nào đi nữa họ cũng vẫn thấy vừa lòng với nhau và cuộc sống hôn nhân ít xao động.

Nếu mà như thế được cả thì đâu có gì mà nói nhỉ?

Sau khi về nhà chồng thì những cái mà các cô dâu Bắc hay có là :

- Khắc kỵ với mẹ chồng.

- Kiểm soát chồng chặt chẽ và tranh giành tài sản cũng như quyền lực trong nhà chồng.

Còn trong gia đình thì khỏi nói: con gái Bắc coi chồng như một anh lao công và khi nắm quyền lực trong gia đình rồi thì bắt đầu nhiều lời. Những câu nói đay nghiến dấm dẳng không biết có phải từ trong tiềm thức tổ tiên để lại bắt đầu tuôn ra một cách rất tự nhiên.

Khi những điều đó bành trướng lên quá đáng thì anh chồng bắt đầu ngao ngán gia đình - chuyện ngoại tình là sẽ đến và nếu có điều kiện là "chuồn" luôn cái bà vợ chán chường đó mà đi lấy một người vợ khác.

Con gái Bắc còn có tật thiên vị tình cảm nội ngoại, và không ít những chuyện không hay thường bắt nguồn từ nàng dâu.

Thêm một tính nữa là hơi một tí là bỏ về nhà cha mẹ, và gia đình ngoại hay có chuyện can thiệp vào gia đình chồng.

...

Tránh được mấy điều này thì các cô gái Bắc trở thành số một vì họ là những người tiếp tay cho chồng rất đắc lực trong công việc làm ăn, cai quản tài sản, chăm sóc con cái. 

Sẵn sàng hy sinh vì chồng. Ở tù, ăn đạn cho chồng cũng OK luôn.

Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
Nhớ duyên dáng, ngây thơ...mà xảo quyệt

CON GÁI MIỀN TRUNG

Miền Trung được tính từ Nghệ An - Hà Tĩnh vào đến Phú Yên, Bình Thuận.

Có thể nói đây là một khu vực nhân văn đa dạng.

Phía Bắc thiên về văn hóa Hà thành còn phía Nam thiên về Sài thành.

Họ đều có những đức tính chung của những người con của biển.

Con gái miền Trung cần cù, nhẫn nhục. Những bông hoa xương rồng lộng lẫy. Tình yêu của họ không rộ nở tưng bừng nhưng lại sâu lắng. Họ ít đòi hỏi nơi người chồng nhưng lại hy vọng rất nhiều vào người chồng.

Nếu ai cần một người vợ để dựng nghiệp thì nên chọn con gái miền Trung. Bạn sẽ luôn được sự yên tâm về lòng chung thủy của họ. Họ cần cù nhẫn nhục chịu đựng gian khổ với bạn.

Nhưng nếu mà bạn đổ đốn ra, phụ bạc chân tình của họ thì cũng hãy coi chừng đấy. Đã nghe câu "Con gái Bình Định múa roi dạy chồng" chưa?

Điểm yếu của những cô gái miền Trung là hơi quê mùa, dù rất nhiều cô tỏ ra mình bảnh như ca sĩ Mỹ Tâm chẳng hạn... bạn vẫn nhìn được cái nét quê mùa của họ.

Miền Trung nói chung và nên có nói riêng về Huế. Đó là một vùng đất dường như là rất riêng biệt của Việt Nam.

Huế có văn hóa của cố đô nên Huế trầm lặng, lắng đọng và lãng mạn như những vần thơ.

Những cô gái Huế có những nét rất riêng biệt đối với miền Trung và các vùng khác trên lãnh thổ Việt Nam do cái truyền thống cố đô để lại.

Nhưng nếu bạn cưới được một cô vợ người Đà Lạt thuần gốc... Đó là những tiểu thư gốc người Huế vào Đà Lạt dựng nghiệp từ thời Pháp thuộc. Những tiểu thơ da trắng môi hồng với văn hoá Anh, Pháp, Việt. Bạn khó kiếm ở đâu trên thế giới một người vợ lý tưởng hơn ở đây.

Cao nguyên Lâm Viên với rất nhiều thú vị cho những chàng trai đi tìm vợ.

Có những cô gái làm bạn ngỡ ngàng về nhan sắc cũng như về phong cách.

Bạn ngơ ngẩn bám theo và rồi hiểu ra đó là một cô gái Jarai lai Pháp từ cái thời ông cố nội nào đó.

Bạn cũng có thể gặp những cô gái da trắng tóc vàng, mắt xanh và mũi cao như Tây. Nhưng kìa, cô ấy nhu mì và có vẻ như không văn minh hơn những người Kinh. Họ là những người dân tộc Thái gốc Indian.

Tôi khuyên bạn là nếu quen những cô gái ấy, đã yêu thương thì phải cưới, nếu không thì rất là phiền phức đấy!

Làm quen với họ không khó nếu biết cách (vì họ có vẻ hơi cô lập).

Mách bạn nhé : Bạn để ý con đường đi làm của nàng... có thể là ở đâu đó hay ở nương rẫy... và chờ ở đoạn suối trên đường đi... Các nàng này rất thích tắm suối và khoe thân thể kiều diễm của mình... Bạn cứ việc ngắm và thích ai thì cứ để bụng, thò đầu ra lúc này mất mạng không ai thương đâu... Sau đó thì tìm cách gặp nàng và nói là đang tương tư nàng từ cái hôm ấy...

Thành công hay không còn tùy cái bản mặt của bạn!

Em nhớ giữ tính tình người Trung nhé
Nhớ hững hờ nhưng tranh đấu nội tâm
Nhớ vui tươi nhưng đau khổ âm thầm
Nhớ kín đáo đoan trang mà lãng mạn

CON GÁI MIỀN NAM

Những cô gái miền Nam thực sự tôi luôn thấy rất nhẹ nhàng mỗi khi tiếp xúc với họ...

Cái chất đơn giản mộc mạc của họ là cái nét làm cho mọi người dễ gần.

Giọng nói của người miền Nam trong sáng như tâm hồn họ vậy.

Nếu nói là những cô gái miền Nam không có chiều sâu tâm hồn cũng có phần nào đúng, bởi nếu họ cũng sâu lắng thì lấy đâu cái nét hồn nhiên trong sáng kia chứ.

Đó là cái đặc tính được thiên nhiên ưu đãi cho những con người sống trên vùng đất phù sa màu mỡ.

Chinh phục một cô gái miền Nam không khó. Họ dễ tin, không tính toán quá xa xôi...

Cũng vì thế giữ được một cô gái miền Nam trong vòng tay của mình lại đâm ra khó... vì ai họ cũng tin cả...

Ta có thể thấy số phụ nữ miền Nam thôi chồng, tái hôn rất nhiều là vì các ông chồng không có đủ bản lĩnh để giữ họ.

Tâm hồn của họ gần như là người phương Tây. Khi mà bạn không còn là niềm tin của họ nữa thì họ cũng chẳng lưu luyến bạn làm gì cho mệt xác.

Nói như thế không có nghĩa là nói họ không chung thủy hay hời hợt trong tình cảm.

Do sự ưu đãi về phong thổ và tập tục, họ là những người thực dụng.

Tình yêu của họ luôn có giá trị của bạn kèm theo.

Họ là những bông hoa giữa trời, giữa đời... Nở rộ một thời xuân sắc và rất nhiều nỗi buồn khi đã tàn hương...

Không nhiều người biết lo cho cái tuổi về chiều của mình... Họ sống tưng bừng một thời và chấp nhận những hẩm hiu trong buổi chiều cuộc đời.

Đó là tình trạng đang có nhiều ở các bậc tiền bối của các cô gái miền Nam.

Họ là những người rất đáng thương.

Lấy một cô gái miền Nam? Bạn có thể mà.

Đó là một bông hoa, một con bướm tung tăng bên bạn. Sống rất nhiệt tình với bạn. Sự đòi hỏi của họ cũng không cao. Vấn đề là bạn cũng đừng quá tệ.

Về phong tục tất nhiên là dễ dàng hơn mọi vùng miền: thương nhau một bữa cơm đơn giản cũng thành vợ thành chồng.

Lấy một cô gái miền Nam làm vợ?

Bạn hãy nên nếu bạn có một mức sống tương đối. Bạn ít khi phải đau đầu về họ và đó là một trong những bí quyết sống thọ.

Nhưng đừng nghĩ tất cả họ là như thế nhé. Guốc dép sẽ bay vèo vèo khi mà bạn nhìn không kỹ và nghĩ ai cũng thế.

Ở miền Nam con gái Sài Gòn là một đặc trưng. Họ không khác nhiều với những vùng phụ cận, có chăng là lịch lãm hơn và đương nhiên cái nhìn cũng cao hơn.

Ngày nay sự pha trộn của nông thôn vào Sài Gòn cũng làm bão hòa cái đặc tính của con gái Sài Gòn.

Đó là dưới cái nhìn tổng quát về con gái Sài Gòn.

Nhưng tinh ý một chút bạn vẫn có thể nhìn ra, phân biệt được con gái Sài Gòn và những cô gái nhập cư.

Có ba dạng nhập cư :

1. Những cô gái từ các tỉnh thành tới Sài Gòn để làm ăn sinh sống.

2. Những cô gái theo gia đình nhập cư và định cư tại Sài Gòn.

3. Những cô gái mà cha mẹ nhập cư vào Sài Gòn và được sinh ra ở Sài Gòn.

Trong thành phần thứ 3 này có cô thì đúng là sinh trưởng theo môi trường và thành dân đô thị chính hiệu.

Có cô thì vẫn giữ nề nếp của gia đình như ngày ở tỉnh thành.

Tôi gặp nhiều bạn người Bắc vẫn còn giữ nguyên nề nếp từ lời ăn tiếng nói, cách sống y như những người ở quê nhà dù ông nội là người di cư vào Nam từ năm 1954.

Sài Gòn với tất cả những cái phức tạp của một thành phố lớn nhất Việt Nam cho một cái nhìn đa dạng về con người.

Có thể nói ở đây có tất cả mọi đẳng cấp, bạn thích đẳng cấp nào cũng có...

Không ở đâu kiếm vợ dễ hơn ở Sài Gòn. Và cũng không ở đâu nuôi vợ khó như ở Sài Gòn. Vì mảnh đất này cái gì cũng phải trả tiền.

Bạn phải có công ăn việc làm, thu nhập ổn định thì mới nên nghĩ tới việc lấy một cô vợ ở đây.

Không thể không nói đến những người đẹp Bình Dương và Tây Đô (Cần Thơ) - hai vùng đất sản sinh ra những người đẹp nổi tiếng của miền Nam.

Họ là những bông hoa đáng yêu và bạn dễ dàng chết ngất khi gần họ.

Và muốn gần họ, thân cận với họ? Nói nhỏ cho bạn biết nhé: Bạn phải biết nghe cải lương

Em nhớ giữ tánh tình người Nam nhé
Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà
Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa
Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng

Trích Tiểu thuyết người con gái